Pegacine ưu đãi lớn cho học sinh, sinh viên mùa lễ tết
Buổi tối cuối tuần, tại sân pickleball trên đường Đồng Văn Cống, P. Thạnh Mỹ Lợi, TP.Thủ Đức (TP.HCM), chị Lê Anh vẫn đang miệt mài ngồi nhắn tin vào nhóm cộng đồng kêu gọi các thành viên đến tham gia ủng hộ. Chị Anh bộc bạch: "Tôi đầu tư hàng tỉ đồng để xây dựng cụm 3 sân pickleball, những ngày đầu thì người chơi cũng kha khá, nhưng thời gian gần đây khách đến vắng đi, tôi tìm hiểu thì các sân pickleball ở xung quanh bán kính 2 - 3km phát triển rất nhiều, khiến cạnh tranh ngày càng gay gắt hơn. Có sân khuyến mãi tặng quà cho khách, miễn phí nước uống cho khách; có sân tặng 1 tiếng miễn phí cho người chơi. Sân của tôi có giá 110.000 đồng/giờ thì sân kế bên giảm còn 105.000 đồng/giờ để cạnh tranh. Thậm chí có những sân gắn cả máy lạnh để phục vụ người chơi nhưng chỉ lấy phụ thu thêm 80.000 đồng/giờ, nếu không dùng máy lạnh thì chỉ có 100.000 đồng/giờ. Sân của tôi ban đầu lấy giá chơi cộng đồng (social) 80.000 đồng/người, đến bây giờ giảm giá xuống 60.000 đồng/người vẫn ít người chơi vì cạnh tranh quá lớn". Anh Nguyễn Việt Phát, quản lý một cụm sân pickleball cách đó không xa, cũng chia sẻ: "Cụm sân này là một trong những sân pickleball ra đời sớm nhất ở khu vực đảo Kim Cương, thời gian đầu rất đông khách, nhưng gần đây bỗng dưng khách vắng đi nhiều quá, những thành viên lâu nhất cũng ít thấy xuất hiện. Tôi khảo sát thì thấy các cụm sân mới ra đời gần đây đã liên tục tổ chức giải đấu, và các sự kiện khuyến mãi rầm rộ thu hút người chơi. Tôi phải báo cáo tình hình này cho chủ đầu tư, và sau đó quyết định tung ra chương trình cạnh tranh bằng chất lượng dịch vụ, tặng áo, tổ chức tiệc nướng miễn phí để thu hút khách trở lại". Anh Hoàng Tuấn, chủ đầu tư một cụm 3 sân pickleball trên đường Nguyễn Văn Linh, xã Bình Hưng, H.Bình Chánh (TP.HCM) bộc bạch: "Tôi đầu tư 3 sân pickleball cũng đã tốn gần 2 tỉ đồng, khách cũng có lai rai nhưng thật sự vẫn chưa được như kỳ vọng. Cũng may là khu đất này được người quen cho thuê với giá rẻ, nên còn cầm cự được, nếu không chắc phải bù lỗ nhiều hơn". Cụm sân ESE ở Q.7 (TP.HCM) cũng trong tình cảnh tương tự, khi phong trào pickleball mới khởi phát, cụm sân này ra đời ngay từ đầu nên khá đông khách, người chơi muốn đăng ký phải xếp hàng và phải đóng tiền trước, giá chơi theo hình thức soical trên 120.000 đồng/người, đến nay giá chơi đã giảm gần một nửa nhưng khách chơi vẫn có lúc đông lúc vắng. Theo ghi nhận của PV Thanh Niên, tình hình phát triển sân pickleball đã nở rộ khắp nơi. Tại TP.HCM, khu vực phát triển sân pickleball nhiều nhất phải kể đến các khu vực Q.2 (cũ), Q.7, Q.10... Chỉ riêng đường Nguyễn Hoàng, Trần Não, P.An Phú, Q.2 (cũ) đã có hàng chục cụm sân cách nhau chỉ vài trăm mét, thu hút người chơi khá đông, tuy nhiên cũng tạo ra sự cạnh tranh rất lớn. Trên con đường này, có những sân nằm ở vị trí khá khuất và vắng vẻ, gần như bỏ trống vì không có khách đến chơi. Chị Đỗ Thị Nhung, chủ một tiệm spa tại Q.2, bắt đầu chơi pickleball được vài tháng, nhận định: "Tôi đi tham quan khá nhiều cụm sân để giao lưu và nhận thấy tốc độ phát triển sân thi đấu rất nhanh, thậm chí không thể nào trải nghiệm hết vì sân mới mở ra liên tục. Sân nào mới ra cũng có chương trình khuyến mãi để kéo khách, các sân cũ thì cũng ra sức cạnh tranh để giữ khách. Tôi thấy lượng người chơi cũng tăng lên, nhưng số sân thi đấu có lẽ đã quá nhiều. Đứng ở góc độ người chơi thì chúng tôi thấy điều này rất tốt vì có nhiều sự lựa chọn, giá cả cạnh tranh càng lúc càng rẻ hơn, chất lượng dịch vụ cao hơn". Trên các diễn đàn pickleball, thời gian gần đây bắt đầu xuất hiện khá nhiều thông tin sang nhượng cụm sân pickleball. Anh D.N, chủ đầu tư một cụm sân pickleball tại Q.12 (TP.HCM) cho biết: "Tôi đầu tư cụm sân này để cho thuê, nhưng người thuê chỉ kinh doanh vài tháng đã trả hợp đồng, nghỉ ngang, phải tạm thời đóng cửa. Bây giờ tôi phải đăng thông tin để tìm người thuê mới. Giá thầu cũ là 50 triệu đồng/tháng, chủ mới cũng có thể thương lượng lại". Anh Hồ Văn Hoàng, giám đốc một công ty truyền thông tại TP.HCM, tay vợt pickleball kỳ cựu nhận định: "Phong trào pickleball đang phát triển nhanh tạo ra một cộng đồng khá lớn, nhiều người trước đây chơi cầu lông, tennis, bóng bàn thậm chí tập yoga cũng đã chuyển sang chơi pickleball. Song song đó, các nhà đầu tư cũng xuống tiền để mở rộng, xây mới các cụm sân để đáp ứng nhu cầu. Điều dễ thấy là những cụm sân ra sau phải có lợi thế và đầu tư bài bản hơn để cạnh tranh. Ví dụ, kích thước sân phải chuẩn, hàng rào ngăn cách phải thuận tiện, có không gian ăn uống và chất lượng dịch vụ phải cao. Như vậy, có thể thấy đầu tư vào sân pickleball không phải dễ ăn như thời gian đầu mà phải cạnh tranh để tồn tại".Tổng giám đốc Đường sắt Sài Gòn: Không về quê ngày tết, nhường tàu xe cho bà con
Đại sứ Nhật Bản tại Việt Nam Ito Naoki cho biết, nhiều doanh nghiệp Nhật Bản có mong muốn và tâm huyết tăng cường đầu tư, giao thương với Việt Nam. Các doanh nghiệp đều kỳ vọng sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam thời gian tới, nhất là với kỷ nguyên vươn mình, cuộc cách mạng về tinh gọn tổ chức bộ máy…Ông bày tỏ tin tưởng những kết quả đơn giản hóa thủ tục hành chính, đẩy nhanh việc ra các quyết định, cải thiện môi trường đầu tư của Chính phủ Việt Nam hiện nay sẽ giúp gia tăng đầu tư của Nhật Bản.Ông Ozasa Haruhiko, Trưởng đại diện Tổ chức Xúc tiến thương mại Nhật Bản (JETRO) Hà Nội, cho biết qua khảo sát gần đây nhất với các doanh nghiệp Nhật Bản, một trong những quốc gia được kỳ vọng nhất là Việt Nam.Theo đó, hơn 60% doanh nghiệp Nhật Bản tại Việt Nam đánh giá có lãi trong năm 2024, cao nhất trong 5 năm qua. Các doanh nghiệp cũng dự đoán tăng trưởng mạnh mẽ, 56% doanh nghiệp có kế hoạch mở rộng hoạt động trong 1 - 2 năm tới, đứng đầu tại ASEAN và Việt Nam là một trong những quốc gia có động lực phát triển mạnh mẽ nhất.Tại tọa đàm, các doanh nghiệp và tổ chức của Nhật Bản như Cơ quan Hợp tác quốc tế Nhật Bản (JICA), Ngân hàng JBIC, các tập đoàn Moeco, Marubeni, Tokyo Gas, Shimizu, Sumitomo, Hitachi, Nippon Koei, Toyota, Aeon… đã trình bày cơ hội hợp tác.Đồng thời, đề xuất kiến nghị trong các lĩnh vực như năng lượng, triển khai đường sắt đô thị Hà Nội tuyến số 2 Nam Thăng Long - Trần Hưng Đạo, cao tốc Bắc - Nam đoạn Bến Lức - Long Thành, phát triển giao thông vùng đồng bằng sông Cửu Long, việc phát triển Trường đại học Việt - Nhật, thúc đẩy đầu tư hướng tới tương lai, triển khai các dự án ODA thế hệ mới…Trước quan tâm của doanh nghiệp Nhật Bản về Việt Nam quyết liệt tinh gọn bộ máy, Thủ tướng cho biết, mục tiêu là giảm thời gian, chi phí đầu vào, chi phí tuân thủ, giảm phiền hà, sách nhiễu cho người dân và doanh nghiệp, nâng cao năng suất lao động.Việc thực hiện cuộc cách mạng này và quá trình vận hành bộ máy mới cũng có thể phát sinh những vướng mắc, nhưng phía Việt Nam cam kết các cơ quan sẽ giải quyết nhanh chóng, không để ảnh hưởng tới người dân và doanh nghiệp.Với các vấn đề cụ thể, Thủ tướng giao Phó chủ tịch TP.HCM Bùi Xuân Cường, các cơ quan liên quan hoàn thành dứt điểm trước 30.4 các vấn đề liên quan thanh toán cho nhà thầu với dự án metro số 1 TP.HCM Bến Thành - Suối Tiên.Với Dự án lọc hóa dầu Nghi Sơn, Thủ tướng đã có nhiều cuộc làm việc, trao đổi với lãnh đạo Nhật Bản, Ngân hàng JBIC và các đối tác liên quan, Thủ tướng đề nghị JBIC khẩn trương, tích cực thực hiện các thỏa thuận, cam kết để cùng sớm tháo gỡ dứt điểm các khó khăn, vướng mắc cho dự án.Người đứng đầu Chính phủ Việt Nam cũng đề nghị phía Chính phủ, doanh nghiệp Nhật Bản tiếp tục quan tâm, thúc đẩy triển khai nhanh các dự án hợp tác trọng điểm, đặc biệt trong lĩnh vực công nghệ cao, mang tính biểu tượng trong quan hệ hai nước, điển hình như dự án hợp tác phóng vệ tinh vào quỹ đạo năm 2025.Cùng với đó, phía Nhật Bản tăng cường ODA thế hệ mới, mở rộng hơn, tăng quy mô, đơn giản hóa thủ tục, tạo điều kiện thuận lợi để giải ngân nhanh hơn. Đồng thời, Thủ tướng mong các doanh nghiệp Nhật Bản đưa ra quyết định nhanh hơn và phối hợp với phía Việt Nam hài hòa hóa thủ tục.
Miến gà 40 năm Chợ Lớn: Anh chủ kế thừa người bác đi Úc, khách đông nghẹt
Thị trường miền Bắc, giá heo hơi tăng 1.000 đồng tại Nam Định, Ninh Bình và Thái Nguyên lên mức 60.000 - 61.000 đồng/kg. Như vậy, khu vực này ghi nhận mức cao nhất 61.000 đồng/kg tại Thái Nguyên, Bắc Giang và Hưng Yên. Các tỉnh thành còn lại đồng giá 60.000 đồng/kg.
Khi ấy bến xe chưa hoạt động, chỉ có 3 tuyến xe buýt chạy đến nơi là 55, 76 và 93. Metro còn dang dở, ga cuối chỉ mới "khung sườn", chưa có mái che... Nhưng đứng bên dưới nhìn lên đường tàu điện tôi hình dung một sự sắp xếp khá hợp lý của hai nơi: nhà ga cuối cùng của metro và Bến xe Miền Đông (mới).Chiều ấy, tôi đi bộ một vòng khắp bến xe rộng bát ngát và đẹp, nhìn bao quát chẳng kém các bến xe ở Singapore hay ở Kuala Lumpur tôi đã từng đi, có khi còn đẹp hơn vì mới. Album hình tôi chụp hôm đó khá chi tiết khi xe qua những con đường mà tôi thấy có điểm gì đặc biệt ghi nhớ như cái tháp điều áp ở gần cầu Điện Biên Phủ... Và trên cao, đường metro chưa có gì lắm. Tôi mơ một ngày cho tôi "điền vào chỗ trống" có đoàn tàu trên những bức hình này.Để rồi bốn năm sau cũng ngẫu hứng, tôi ra khỏi nhà với ý định lượt đi sẽ đi lại tuyến buýt đó và lượt về tôi đi metro để tận hưởng cái cảm giác "điền vào chỗ trống" cho những tấm hình cũ.Đang mùa thành phố cây xanh lá và mùa rộn ràng của nhiều loại hoa như sứ, điệp vàng, lim xẹt, giáng hương, kèn hồng... bên đường thật đẹp, tràn đầy sức sống.Cái khác đầu tiên thấy được là tháp điều áp ở Điện Biên Phủ không còn màu xi măng như năm xưa mà được sơn hai màu trắng xanh. Tháp này và tháp ở Nhà máy nước Thủ Đức được xây dựng cùng lúc vào năm 1960. Lúc đó, tháp có tên gọi là Surge Tower (tháp trào), còn người dân Sài Gòn xưa thì quen gọi là "tháp phi thuyền Apollo". Nó khiến tôi nhớ một thời trường tôi học gần Nhà máy nước Thủ Đức. Vào buổi trưa đúng 12 giờ có tiếng còi hụ thật to, sinh viên học buổi sáng thì tan lớp rồi vào căng tin lấy cơm trưa; lớp học buổi chiều lục tục chuẩn bị lên lớp - những người cùng thế hệ tôi thời ấy chắc không thể nào quên. Tôi không biết bây giờ có còn tiếng còi hụ nữa không, thời tôi học đã qua gần nửa thế kỷ rồi!Chợ Thủ Đức vẫn như ngày nào tôi tuổi hai mươi, từ chợ tôi đạp xe qua mấy con dốc mới lên đến trường. Cũng một thời khó quên.Và kìa, đoàn tàu xinh xắn hiện ra ở đường trên cao vào nhà ga cuối cùng là Bến xe Miền Đông. Tôi phải thú thật, có một cảm giác thật khó tả trong tôi khi hình dung lại bốn năm trước mình đã qua đây nhìn lên cao với ước mơ được chụp những tấm hình "điền vào chỗ trống".Từ chỗ xe buýt ngừng, đường đi toàn bộ có mái che, đúng nghĩa "mưa không tới mặt, nắng không tới đầu". Bến xe đẹp, rộng rãi nhưng vắng khách dù xe đi về các tỉnh miền Đông và cả miền Tây. Có bảng điện tử lịch xe chạy, tiện nghi hơn nhiều các bến xe cũ, cảm giác này khá dễ chịu.Tôi hỏi chuyện hai người khách, ngẫu nhiên sao họ đều về miền Tây, một người đi Cần Thơ, một người về Cao Lãnh. Chị đi Cao Lãnh nói với tôi rằng, nếu chị ra Bến xe Miền Tây, xe về Cao Lãnh sẽ dừng trước nhà chị, nhưng vì chị mang đồ cồng kềnh đi từ Suối Tiên nên ra đây cho tiện. Có chút bất tiện là đi từ bến xe này, đến Cao Lãnh phải đi xe trung chuyển về nhà. Hai tuyến xe cùng về Cao Lãnh nhưng chạy khác đường.Tôi lòng vòng một lát rồi sang nhà ga metro trở về.Tôi xuống nhà ga Bến Thành và lên cửa số 3 là ngay chợ. Cái cảm giác như mình vừa đi một tour du lịch ngắn nào đó là có thật. Và thấy vui khi chính mình được nhìn lại sự thay đổi nhỏ của thành phố trong bốn năm từ một kỷ niệm lưu trên Facebook.
Truyền thông Indonesia vỡ òa: U.23 Hàn Quốc chỉ có vậy, chúng ta là lá cờ đầu!
Vận hành ổn định